THIẾU NỮ KHUYNH THIÊN HẠ NỮ XỨNG ĐẠI NHÂN, CHIẾN ĐẤU ĐI! NGHỊCH TẬP ĐI NỮ XỨNG SỔ TAY TIẾN CÔNG CỦA MEO MEO TINH THIẾU NỮ THIÊN TÀI THẦY TƯỚNG: TRỌNG SINH HÀNG TỈ TIỂU PHÚ BÀ

[Thiếu Nữ] Chương 1: Bán Đi

18:39 0 Comments A+ a-

____________________anime
_____CHƯƠNG 001: Bán đi________

Bên trong phòng cafe.

tiểu thư Tinh Nhã  à , cô đồng ý với tôi đi! được không?" mỗ nam nhân hói đầu cười lấy lòng đem một xấp tiền giấy đặt trước mặt cô gái ngồi phía đối diện : "Tiểu thư Tinh Nhã , đây là 20 ngàn , xem như là chút lòng thành của tôi!"

" Ông chủ Trương , không thể được, ông cũng biết Chu Tĩnh là bằng hữu tốt nhất của tôi , tôi sẽ không vì bấy nhiêu đây tiền mà bán đi cô ấy " Tinh Nhã ưu nhã phun ra một vòng khói thuốc.

Chu Tĩnh với Tinh Nhã là cùng nhau lớn lên. Cha mẹ Chu Tĩnh ly hôn từ lúc cô còn nằm trong nôi, cô là do một tay bà nội nuôi dưỡng, nhà bà nội Chu Tĩnh cách nhà Tinh Nhã không xa vì vậy mà hai người từ bé đã trở nên thân thiết.

Chu Tĩnh tính tình văn nhã, còn Tinh Nhã thì lại giống như một đứa con trai. Mỗi khi có người bắt nạt Chu Tĩnh, Tinh Nhã liền sẽ đứng ra bảo vệ cho Chu Tĩnh; mà khi Tinh Nhã bởi vì không chịu làm bài tập bị Thầy giáo giữ lại trách phạt, Chu Tĩnh sẽ âm thầm ở lại đợi Tinh Nhã cùng về.

Sau này, Chu Tĩnh thi đậu vào học viện âm nhạc quốc gia, lại có thiên phú âm nhạc nên nhanh chóng trở thành Chủ Tịch câu lạc bộ diễn tấu của trường, tương lai sáng lạng, còn Tinh Nhã thì lại không đậu tốt nghiệp cao trung, nên đã quyết định bỏ học đi làm.

Ông chủ Trương, chính là ông chủ giàu có nhất ở Sơn Tây, trong một lần vô tình, nhìn thấy Chu Tĩnh diễn xuất, liền bị Chu Tĩnh làm cho mê hoặc , ông âm thầm mời thám tử tư điều tra người ở bên cạnh Chu Tĩnh. Vì vậy mà ông ta biết đến Tinh Nhã , cũng phát hiện ra cô bạn này hiện đang rất thiếu tiền. Liền quyết định lợi dụng Tinh Nhã. Năm lần bảy lượt mua chuộc, nhưng lần nào Tinh Nhã cũng từ chối. Thế nhưng, ông tin tưởng, chỉ cần bỏ ra thêm chút tiền, ông chắc chắn Tinh Nhã sẽ mềm lòng. Nghĩ đến có thể có được thân thể cực phẩm kia ông liền không kềm được mà cảm thấy hưng phấn. Lần này nhất định phải thành công, nếu không sẽ tuột mất con mòi này, Chu Tĩnh kia 3 ngày sau sẽ phải kết hôn rồi.

Tiểu thư Tinh Nhã , không nói gạt cô,  lần đầu tiên nhìn thấy Chu tiểu thư , tôi liền mê mẩn cô ấy , mỗi ngày trong đầu tôi đều chỉ nghĩ tới cô ấy, chỉ cần cô có thể giúp tôi việc này, tiền không phải là vấn đề, điểm này cô hẳn cũng biết" nói đến đây ông chủ Trương đặt thêm một xấp 20 ngàn lên bàn.

"40 ngàn" đôi mắt khuất sau cập kính râm ánh lên một lớp hào quang rồi chợt tắt: "Nhưng là ông chủ Trương , ông cũng biết, Chu Tĩnh cô ấy rất tín nhiệm tôi, tôi làm sao có khả năng chỉ vì 40 ngàn này liền giúp ông được, làm vậy, sau này tôi cùng Chu Tĩnh chẳng phải ngay cả bằng hữu đều không làm được sao?"

"Tinh Nhã Tiểu thư, cô cũng là một người thông minh, hiện tại cái xã hội này, bằng hữu không phải là dùng để lợi dụng nhau sao, có thể đáng giá mấy đồng tiền" Ông chủ Trương mặt đầy thịt mỡ xấu xí nở nụ cười: "Tôi cũng không muốn cầu cô làm cái gì, chỉ cần cô có thể đem Chu Tĩnh hẹn ra, bỏ cái này vào bên trong đồ uống của cô ấy, như vậy là xong. " lại đặt thêm một xấp 20 ngàn lên trên, hơn nữa trên mặt bàn cũng có thêm một cái bình nhỏ.

"Đây là cái gì?" Tinh Nhã nhìn cái bình trên bàn nghi hoặc hỏi.

"Cái này Tinh Nhã tiểu thư không cần biết, cô chỉ cần theo lời tôi nói mà làm là được. Chuyện này, tôi nghĩ với cô dễ như ăn cháo! "

60 ngàn, 60 ngàn chỉnh tề xếp trước mặt cô, Tinh Nhã tâm loạn chuyển, cô một mình ở thành phố này làm công, vì trình độ học vấn không cao, mỗi tháng tiền kiếm được cũng chẳng được bao nhiêu, chật vật muốn chết!, nhưng nếu có 60 ngàn này, vậy thì ngày tháng sau này cô không cần lo ăn lo mặc nữa rồi.

Thế nhưng... , trong lòng cô vẫn có chút do dự, dù sao Chu Tĩnh cũng là bằng hữu tốt nhất của cô, bất luận cô có khó khăn gì, người đầu tiên đưa tay ra giúp đỡ mãi mãi cũng sẽ là Chu Tĩnh.

Ông chủ Trương rõ ràng nhìn ra 60 ngàn này đối với Tinh Nhã có tác dụng , cười hắc hắc, từ trong bao lại lấy ra 40 ngàn đặt cùng với 60 ngàn trên bàn: "Tinh Nhã tiểu thư , đây chính là ròng rã 10 vạn , mà chỉ cần cô nhẹ nhàng động động đầu ngón tay liền có thể kiếm được, huống chi theo tôi được biết, ba ngày sau Chu Tĩnh kết hôn, hơn nữa vị hôn phu hiện tại của Chu Tĩnh, kỳ thực lại là người mà tiểu thư Tinh Nhã cô nhận thức trước , cô không nói tôi cũng biết, cô thích Mã Tường mà, đúng không?, Anh ta là người nam nhân độc thân hoàng kim đứng số một số hai trong cả nước, Tinh Nhã à! là Chu Tĩnh cướp đi Mã Tường của cô , nếu như không có cô ta, Mã Tường tuyệt đối sẽ là của cô, như vậy ba ngày sau cô dâu hạnh phúc kia sẽ là cô, nhưng mà hiện tại, cô chỉ là một cái phù dâu mà thôi, cô cam tâm sao? Tôi thấy không cam lòng dùm cho cô đó!, dựa vào cái gì mà hết thảy vầng sáng, hết thảy cái tốt đẹp, đều là của Chu Tĩnh, mà cô thì chỉ có thể đứng phía sau cô ấy yên lặng vô danh làm nền?"

Nghe ông chủ Trương nói , ánh mắt Tinh Nhã lạnh xuống, một lần nữa trong lòng rối loạn.

Trống ngực cứ "thình thịch" nhảy loạn không ngừng, cô hô hấp cũng bắt đầu gấp gáp , con mắt của cô nhìn chằm chằm vào xấp tiền mặt còn mới tinh trên bàn, một bên là tiền tài, một bên là bằng hữu tốt nhất, Tinh Nhã chỉ cảm thấy trong đầu như có hai chính mình đang không ngừng tranh luận.

"Tinh Nhã, đây là cơ hội tốt, có 10 vạn này rồi, ngươi có thể mặt mày rạng rỡ mà sống "

"Tinh Nhã, không được, Chu Tĩnh đối với ngươi tốt như vậy, ngươi không thể làm việc có lỗi với Chu Tĩnh được "

"Tinh Nhã, nếu như ngươi không nhận 10 vạn này ngươi vẫn sẽ một Tinh Nhã túng thiếu phải sống nhờ vào sự giúp đỡ của Chu Tĩnh, Nhưng ngươi không biết sao? cô ta làm như vậy chỉ là thương hại ngươi thôi "

"Tinh Nhã, người làm việc, thì phải xứng đáng với lương tâm chính mình  "

"Tinh Nhã, Chu Tĩnh theo trong xương giảng là tuy không nổi ngươi " (=[[[ bó tay)

"Tinh Nhã, nếu ngươi làm như vậy, ngươi sẽ mất đi  bằng hữu tốt nhất của ngươi "

"Tinh Nhã, Chu Tĩnh giúp ngươi, đều là muốn thể hiện bản thân cô ta ưu việt thôi "

"Tinh Nhã, Chu Tĩnh vài ngày nữa là kết hôn rồi , ngươi không thể hại cô ấy được !"

"Tinh Nhã, đừng quên , vị hôn phu của Chu Tĩnh chính là người mà ngươi nhận thức trước..."

... Vị hôn phu của Chu Tĩnh tên gọi là Mã Tường, là Tổng giám đốc xí nghiệp nổi tiếng nhất ở Tùng Giang, Mã Tường năm nay hai mươi tám tuổi, tuyệt đối có thể xưng tụng là tuổi trẻ tài cao , anh tuấn tiêu sái là chàng hoàng từ bạch kim trong lòng của vạn cô gái. Tinh Nhã lần đầu tiên nhìn thấy Mã Tường liền bị hắn thu hút , thế nhưng khi cô đem Chu Tĩnh giới thiệu cho Mã Tường ,  không nghĩ đến việc Mã Tường cùng Chu Tĩnh lại nhanh chóng rơi vào bể tình, hơn nữa, chỉ thời gian cực ngắn liền muốn kết hôn, mà hôn lễ sẽ tổ chức sau ba ngày nữa.

Nghĩ đến Mã Tường, tâm Tinh Nhã tê rần "Chu Tĩnh, là cô ra tay trước, cướp đi Mã Tường của tôi, cô biết rõ tôi yêu Mã Tường, cô còn đem hắn cướp đi, vậy thì cô chớ có trách tôi " Tinh Nhã ngẩng đầu lên, trong mắt không còn một tia do dự: "Ông chủ Trương, tôi đáp ứng ông, nhưng mà một mỹ nhân xinh đẹp lại có tài như vậy, chỉ đáng có bao đây tiền hay sao?, 25 vạn!, ông đáp ứng tôi, tôi liền gọi điện thoại cho Chu Tĩnh, ông nếu như không đáp ứng, vậy thì giữa chúng ta xem như chưa có chuyện gì đi"


"Được,  Tinh Nhã tiểu thư, cô thật thoải mái" lại thêm một xấp 15 vạn đặt ở trên bàn

Tinh Nhã hít sâu một hơi rồi cầm điện thoại di động lên, nhấn một loạt dãy số, chỉ chốc lát sau đầu bên kia điện thoại liền vang lên một giọng nói dễ nghe: "Tinh Nhã, cậu đang ở đâu vậy? Không phải nói ngày hôm nay cùng tớ đi lấy áo cưới sao?"

"Tĩnh, tớ vừa được lãnh lương , mời cậu uống cà phê, thế nào? Tớ đang ở quán Hoàn Trung Lộ Lam Đảo chờ cậu đây, giờ cậu đến được không ?"

"Bên trong Hoàn Trung Lộ sao?, được, cậu chờ tớ hai mươi phút ! "

"Được, tớ gọi trà cho cậu trước, đun nóng thời gian tốt, chờ cậu đến mùi vị vừa vặn uống"

"Tốt, hẹn gặp lại cậu! "

Tinh Nhã thu hồi điện thoại: "Ông chủ Trương, ông cũng nghe được đi, sau hai mươi phút nhiệm vụ của tôi liền hoàn thành "

" Tinh Nhã tiểu thư quả nhiên sảng khoái" Ông chủ Trương mặt to hưng phấn , Tinh Nhã nhìn gương mặt của hắn cảm thấy có chút buồn nôn.

Tinh Nhã đem tiền trên bàn cùng cái bình dược thu lại cẩn thận: "Ông chủ Trương ông sang phòng bênh cạnh chờ chốc lát đi!"

"Hảo, hảo, hảo" Ông chủ Trương vui sướng hài lòng hứng khởi nói: "Tôi sẽ ở cách vách lẳng lặng chờ tin vui của Tinh Nhã tiểu thư "

Nhìn ông chủ Trương phì phì đi ra, Tinh Nhã gọi người phục vụ vào thu dọn lại phòng một hồi rồi gọi một phần trà.

Nhìn quả trà đang bóc khói nghi ngút trong ấm thủy tinh, Tinh Nhã cắn răng, lấy ra cái bình thuốc nhỏ, bên trong chứa 3 viên thuốc con nhộng, cô lúc này không chút do dự, tách bao con nhộng ra đem thuốc bên trong đỗ vào ấm trà.

...

"Tinh Nhã!" Cửa phòng chợt mở ra , cô gái kiều mị từ bên ngoài tiến vào, trên mặt cô mang theo nụ cười hạnh phúc, một thân váy dài trắng, mái tóc đen nhánh như thác nước rối tung ở phía sau,  đôi mắt to mỹ lệ đầy vui vẻ nhìn Tinh Nhã.

"Tĩnh, cậu không có đúng giờ" Tinh Nhã oán giận : "Cậu xem, cậu lại đến muộn đến mười phút "

"Xin lỗi , Tinh Nhã, tớ đi xe, nhưng là kẹt xe quá lợi hại , xe của tớ không nhúc nhích được "

"Được rồi, tha cho cậu đó! " Tinh Nhã nở nụ cười: "Nhanh ngồi đi, trà nóng được rồi đấy, hiện tại vừa vặn uống " nói xong Tinh Nhã liền rót một chén trà đưa tới trước mặt Chu Tĩnh

"Tinh Nhã, cậu thực sự là rất chu đáo! " Chu Tĩnh cầm lấy chén trà từ tay Tinh Nhã liền uống cạn , sau đó đưa chén đến trước mặt Tinh Nhã : "Tớ còn muốn, đi một đường đến đây làm tớ khát hỏng rồi !"

Tinh Nhã lại rót một chén, nhìn Chu Tĩnh từng ngụm từng ngụm uống vào: "Cậu chậm một chút, cậu là thục nữ nha, chú ý hình tượng "

"Hắc hắc, không liên quan, ở đây chỉ có tớ với cậu thôi mà" Chu Tĩnh không có để ý: "Mỗi ngày đều phải tỏ ra thục nữ, tớ cũng mệt mỏi chết rồi, vẫn là ở cùng Tinh Nhã là thoải mái nhất " Chu Tĩnh ngoài miệng nói chuyện, trên tay cũng không có nhàn rỗi, đoạt lấy ấm trà trên tay Tinh Nhã, tự mình rót cho mình uống: "Ấm trà này cũng thật là ngon quá a , mới ba chén đã hết rồi "

"Được rồi, cậu cứ uống trước " Tinh Nhã khuyên, rồi gọi người cho thêm nước.

Người phục vụ nghe gọi đem nước đi tới, Chu Tĩnh đã uống đến chén thứ ba, lúc này dược lực bắt đầu có tác dụng, Chu Tĩnh chỉ cảm thấy mí mắt nặng trĩu: "Tinh Nhã, tớ buồn ngủ quá a, làm sao lại như vậy..."âm thanh Chu Tĩnh  càng ngày càng nhỏ, rốt cục nằm nhoài lên bàn mà ngủ.

Tinh Nhã tính tiền, cùng ông chủ Trương hai bên trái phải đem Chu Tĩnh rời đi


Đến bên ngoài, hắn lấy ra một khối tiền: "Tinh Nhã, cô tự thuê taxi về đi" nói xong liền đem Chu Tĩnh nhét vào trong xe, phóng xe đi như một làn khói.

.


Các Bạn Thân Mến! Đây Là Một Số Ghi Chú Lam Muốn Gửi Đến Các Bạn!

Để bảo vệ sự "trong" "Sạch" của Blog.Mong các bạn chú ý !

♡ Không bình luận bậy bạ, khiếm nhã, xúc phạm người khác

♡ Không Spam

♡ Không chia sẻ những nội dung đồi trụy

Khi Phát hiện có trường hợp vi phạm Lam sẽ xóa bình luận của bạn mà không thông báo trước nhé!

→ Lời nói thể hiện nhân cách của một con người! Thỉnh tự trọng!!!
__________________________________

♥ Chúc các bạn một ngày thật ấm áp ♥