THIẾU NỮ KHUYNH THIÊN HẠ NỮ XỨNG ĐẠI NHÂN, CHIẾN ĐẤU ĐI! NGHỊCH TẬP ĐI NỮ XỨNG SỔ TAY TIẾN CÔNG CỦA MEO MEO TINH THIẾU NỮ THIÊN TÀI THẦY TƯỚNG: TRỌNG SINH HÀNG TỈ TIỂU PHÚ BÀ

[NữXứngĐN] Mạt thế: chương 1

14:00 0 Comments A+ a-

OMG I just love the bright colors and pastels in anime drawings!


001
          Mỗ ngày *
*mỗ = nào đấy

        Cậu thanh niên giao hàng trợn mắt nhìn cô gái lười biếng dựa vào trước cửa: Đầu ổ gà, mắt gấu trúc, váy ngủ nhăn nheo
, biểu tình hung dữ...sợ đến mức siêu tốc tiếp lấy tiền trong tay cô gái , vẻ mặt kinh khủng xiêu vẹo rời đi.

          Giang Sắc không lưu tâm, chép chép miệng, liếc mắt. Giơ lên túi thức ăn lớn, rất tiêu sái câu chân một cái, đem cánh cửa rắn chắc hung hăng đạp.

          Không sai, cô luôn luôn tùy ý như thế, tự sinh tự diệt trong nhà quen rồi, không thích tiếp xúc người khác, cư nhiên bắt cô đứng ngoài cửa lâu như vậy, thiếu nữ tỏ vẻ tâm tình thật không tốt.

          "Ầm" cánh cửa đập mạnh vào mặt tường phát ra âm thanh "đinh tai nhức óc". Trên lầu đại thúc giật mình đưa điện thoại một đường rơi thẳng vào bồn cầu.Sau đó là loạt tiếng kêu kinh hoàng "AAA, điện thoại của tôi"

          Giang Sắc lười biến liếc nhìn lên trên trần nhà một cái, thầm mắn "Yếu sinh lí"

         ... Nếu tính không nhầm thì hôm nay là ngày thứ 37 Giang Sắc trạch ở nhà. 

          Giang Sắc cái gì cũng tốt, gia thế tốt, tướng mạo tốt, cả đầu óc cũng đều tốt. Thế nhưng tì vết lớn nhất trong cuộc sống của cô đó chính là : Lười. Đương nhiên, cái này là cảm giác của những người đứng xem. Có câu Trời cho ngươi có bàn tay vàng, tất nhiên muốn cho ngươi nửa người dưới liệt. Ở trong mắt bọn họ, Giang Sắc giống hệt như một cái tàn chướng nhân sĩ.

          Nhưng mà Giang Sắc lại không cho là như vậy, kia cái gì theo đuổi lý tưởng sống này nọ , so với tiết tháo còn chẳng đáng bao nhiêu tiền. Cô chẳng thèm, còn không bằng thức đêm xem hai bộ phim còn tốt hơn. Cũng phải thôi, Giang Sắc trên có cha mẹ cưng chiều, ca ca yêu mến, dưới có đệ đệ ngây thơ, trong nhà đối cô dung túng. Trong tộc càng là nhắm một con mắt, mở một con mắt cho qua, chỉ cần cô không làm chuyện giết người phóng hỏa, họ cũng không cầu cô đi làm cái gì xả thân vì nước.

          Vì vậy, thiếu nữ vào một buổi trưa đẹp trời chính thức hư hỏng.

          Giang Sắc tay trái cầm đồ uống, tay phải hoạt động con chuột.

          Cuộc sống như thế này mới là thiên đường lí tưởng chứ, buồn ngủ thì ngủ, ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, đồ ăn vặt ăn no căng bụng. Tiết mục giải trí thì không cần nhiều, xem tiểu thuyết cùng phim là đủ.

          Ân, phạm vi hoạt động tốt nhất là không ra khỏi cửa.

          "Ta khinh, nè nè nữ phụ cũng quá tiện đi! ! ! Ta dựa vào, còn nữ chủ cũng quá dối trá đi làm sao có thể như vậy? ? ?" Giang Sắc bức xúc, hai tay vung lên.

         Chất lỏng màu vàng không rõ từ đâu hoa lệ phủ đầy màn hình.

          —— vì vậy, máy tính "kick" một tiếng xì khói.

          Trước mắt tối đen , đầu óc Giang Sắc cũng quay vòng vòng.

          Lúc này một cổ lực lượng cường đại đem cô hút vào một cái địa phương không biết tên . Giang Sắc dần dần thích ứng, chậm rãi mở mắt ra, xung quanh một mảnh sương trắng mang mang.

          ( Hoan nghênh ngươi đi tới thế giới xuyên không đầy màu sắc. )

          Giang Sắc không động.

          ( Vì Ngươi là người chơi thứ 9999 của chúng tôi, xin trân trọng tặng ngươi một lễ vật thần bí. )

          Giang Sắc lười biến nhướng mi "Là cái gì."

          ( Người chơi đẳng cấp có hạn, không thể trả lời ) đã là thần bí đại lễ, là mánh lới, hiện tại nói cho ngươi biết thì còn là mánh lới sao? Hệ thống oán thầm.

          "Vậy ngươi có thể nói cho ta cái gì." Giang Sắc nghe được vừa rồi trong thanh âm có một tia chột dạ, tuy rằng rất yếu ớt, nhưng vẫn là bắt được. Trong lòng liền có tính toán.

          ( Người chơi sẽ tiến vào trò chơi làm nhiệm vụ thăng cấp (level), chờ đến lúc mãn cấp (level max) , tự nhiên sẽ trở lại hiện thực. )

          "Ta không chấp nhận." Giang Sắc liếc mắt, lão nương không muốn, ngươi còn có thể làm gì được ta? Hừ! ! !

          ( Nếu người chơi không chấp nhận, sẽ trực tiếp bị nghiêm phạt . Chính là làm lao động không công cho NPC nha, ôi chao ~~ không thể trạch ở nhà, không thể muốn ngủ là ngủ muốn ăn thì ăn. Chỉ có thể tích góp từng tí một nhân phẩm mới có thể trở lại hiện thực đó nha ~~." ) Hệ thống ở hai chữ cuối cùng cố ý cao giọng trầm bỏng giơ lên 2 cuộn sóng, rất rõ ràng có chút ý tứ hả hê.

          Cư nhiên dùng cái này uy hiếp cô. Giang Sắc-cô không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ đứng không thể ngồi, ngồi không thể nằm. Người này rõ ràng bắt được điểm yếu của cô . Bất quá, cô cũng không thể lập tức đáp ứng, Giang Sắc ở trong lòng âm thầm xoay chuyển xoay chuyển.

          Hệ thống phảng phất biết suy nghĩ của Giang Sắc, lần nữa tung cành oliu, dùng giọng nói đậm mùi mê hoặc thiếu nữ ( Làm xong nhiệm vụ trở lại cuộc sống thực tế , số mệnh của ngươi sẽ đạt tới đỉnh, ngươi liền có thể cả đời làm con sâu gạo rồi. ) hệ thống dừng lại một chút, ho khan hai tiếng, giọng âm trầm uy hiếp nói (nhưng là phải có nhân phẩm thì mới thăng cấp được nha ) tất nhiên là do ta khống chế, làm lão tử mất hứng, không cho ngươi, để ngươi khóc cũng không được luôn.

         Nói chuyện với Hệ thống từ nãy đến giờ, Giang Sắc đã hoàn toàn nắm giữ tính cách của nó. Thực sự là ác liệt tới cực điểm, thích làm khó người khác. Nhưng mà...Dù sao hiện tại cũng không thể đi ra ngoài, không bằng theo ý tứ nó."Trò chơi kia, nhiệm vụ là cái gì?"

          ( ân. ) hệ thống đắc ý. Nếu như có thực thể, nhất định có thể thấy một nam tử nhỏ mọn gật đầu cười, đúng chất hồ ly. ( Ngươi sẽ xuyên vào bên trong quyển tiểu thuyết, trở thành thành nữ phụ của tiểu thuyết đó. Còn nhiệm vụ chính là cướp đi tất cả những gì nữ chủ có, nào là phúc khí, nam nhân... tùy ngươi, cướp càng nhiều thăng cấp càng nhanh. Làm xong nhiệm vụ ngươi liền được đưa tới một quyển tiểu thuyết khác. Như thế đấy, còn có cái gì muốn hỏi sao? )

          "Ta làm sao biết khi nào thì ta hoàn thành nhiệm vụ để tiến vào một cuốn tiểu thuyết khác?" Giang Sắc ra vẻ có chút buồn rầu. Vì hạnh phúc sau này, hiện tại cùng nó làm vài câu nói nhảm cũng không sao cả đi.

          ( ai, đương nhiên là tại thời điểm ngươi chết rồi. ) hệ thống lại bổ sung, ( nữ phụ phải phiêu lưu, làm việc cần cẩn thận. Nữ chủ, có tác giả mẹ ruột ban cho hào quang, cướp đi thứ thuộc về nữ chủ gì đó, đương nhiên sẽ trả giá thật lớn! )

          Giang Sắc nhịn xuống xúc động trong lòng muốn cắn người , đôi mày nhỏ nhắn có chút rối rắm nhíu chung một chỗ "Kia lúc ta chết có đau hay không?"

          Giang Sắc sợ nhất là không được làm sâu gạo, cái thứ hai chính là sợ đau.

          Hệ thống suy nghĩ một chút, có chút bất đắc dĩ nói, ( Bởi vì bị nhiều người chơi trách cứ, công năng giảm đau cũng được nghiên cứu rồi. Nhưng là, ngươi cũng biết, dùng công nghệ cao, nghiên cứu khoa học cần nhiều thời gian...haha )

          Vãi~ ta kháo, trình độ không đủ cứ việc nói thẳng, còn quanh co. Giang Sắc nội tâm một mảnh kêu rên, thầm chửi "em gái ngươi".

          ( Người chơi ác ý nhục mạ hệ thống, trừ 10 điểm trí tuệ ) hệ thống hầm hừ, trong thanh âm có chút tà ác.

          Màn hình trong suốt hiện ra trước mặt , cô nhìn -10 điểm đỏ chót phiêu phiêu trước mắt , đầu Giang Sắc phủ đầy hắc tuyến. Cô hiện tại chỉ có thể co quắp khóe miệng, tự thôi miên bản thân; trí tuệ là cái gì? Có thể ăn được sao?

          Nhưng trong lòng vẫn là có chút không thích ứng, lão nương thật sự có vì thế mà trở nên ngu ngốc không?

          ( xét thấy người chơi đối với mình phân tích thấu triệt, + 1 điểm trí tuệ ) hệ thống trưng ra bộ dáng trẻ nhỏ dễ dạy.

          Giang Sắc nhìn chằm chằm  giá trị (-9) bay bay, cô bây giờ chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười to 3 tiếng. Vậy cũng được sao?

          ( được rồi, người chơi đã không có lời gì muốn nói, liền chính thức bước vào trò chơi đi. ) hệ thống nhiệt huyết sôi trào, giống như không phải Giang Sắc chơi mà là nó cầm súng tự động đấu tranh anh dũng vậy.

        Ôi trời!, thật đúng là nhiệt huyết ! Giang Sắc duỗi người.

          ( người chơi tiến vào Mạt thế nghịch tập . )

          Di, đây không phải là quyển tiểu thuyết ta vừa mới đọc sao?

          ( Truyền tống chuẩn bị, đếm ngược. 3,2,1~~ )

         Còn không có chờ Giang Sắc thắc mắc, một trận bạch quang liền trực tiếp đem cô bao phủ.


          Cơn choáng váng từng đợt truyền đến, Giang Sắc dần dần mất đi ý thức.

Các Bạn Thân Mến! Đây Là Một Số Ghi Chú Lam Muốn Gửi Đến Các Bạn!

Để bảo vệ sự "trong" "Sạch" của Blog.Mong các bạn chú ý !

♡ Không bình luận bậy bạ, khiếm nhã, xúc phạm người khác

♡ Không Spam

♡ Không chia sẻ những nội dung đồi trụy

Khi Phát hiện có trường hợp vi phạm Lam sẽ xóa bình luận của bạn mà không thông báo trước nhé!

→ Lời nói thể hiện nhân cách của một con người! Thỉnh tự trọng!!!
__________________________________

♥ Chúc các bạn một ngày thật ấm áp ♥