THIẾU NỮ KHUYNH THIÊN HẠ NỮ XỨNG ĐẠI NHÂN, CHIẾN ĐẤU ĐI! NGHỊCH TẬP ĐI NỮ XỨNG SỔ TAY TIẾN CÔNG CỦA MEO MEO TINH THIẾU NỮ THIÊN TÀI THẦY TƯỚNG: TRỌNG SINH HÀNG TỈ TIỂU PHÚ BÀ

[ThiếuNữ] Chương 2: Vưu Vật Nhân Gian

00:00 0 Comments A+ a-


______Chương 2: Vưu vật Nhân gian_____

Ông chủ Trương không có lái xe về khách sạn, mà là trực tiếp lái xe đến vùng ngoại thành, nơi đây vốn nằm trong khu vực giải tỏa, người dân sớm đã chuyển đi hết. Hắn chọn nơi này cũng là vì ở đây bất kể ngươi muốn làm cái gì thì "thần cũng không biết quỷ cũng không hay".

Hắn lần này vì muốn có được Chu Tĩnh mà đã dày công tính kế , thậm chí hắn còn tìm kiếm địa điểm và chuẩn bị giường luôn rồi. Chỉ đợi tới ngày này thôi.

Ôm thân thể mềm nhũn của Chu Tĩnh, ông chủ Trương mở cửa phòng ra, đem Chu Tĩnh đặt lên giường, lúc này hắn cũng không có vội vã đi đóng cửa hoặc là kéo rèm cửa sổ, bởi vì hắn biết rõ, tuy rằng hiện tại là ban ngày, nhưng nơi này cũng sẽ không có ai.

Hắn vội vã đem quần áo chính mình cởi bỏ, chỉ còn dư lại một cái quần xilíp (nguyên văn nha), rồi mới chậm rãi đi về phía Chu Tĩnh, nhẹ nhàng đưa tay qua cởi bỏ dây khóa, hắn dời tay xuống chân váy đem chiếc váy chậm rãi kéo xuống , cả cơ thể tuyệt mỹ không ngừng phát ra từng trận mùi thơm mê hoặc, nhìn Chu Tĩnh trên người chỉ còn lại áo cùng quần lót , ông chủ Trương khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, tay run run kéo bỏ hai nơi che chắn cuối cùng trên người Chu Tĩnh.

Lúc này cả người Chu Tĩnh đều trần trụi trước mắt ông chủ Trương , làm cho hắn không kiềm được sắc tâm lại động.

Hắn rốt cuộc không chịu nổi yết hầu phát ra tiếng gầm nhẹ, sau đó thật nhanh cởi ra chiếc quần cuối cùng trên người mình, liền đem cái kia to mọng đến gần cái kia thuần trắng của Chu Tĩnh.

Nhìn một màn này, chính là thế gian xinh đẹp nhất cùng thế gian xấu xí nhất kết hợp.

Giường nhỏ không ngừng phát ra tiếng "Chít chít" , tiếng lão Trương  thở dốc ngày càng dày đặc, Chu Tĩnh vẫn như thế hôn mê.

...

Ròng rã một buổi chiều thêm cả một buổi tối, tên lợn béo ông chủ Trương cũng không biết chính mình tổng cộng muốn Chu Tĩnh bao nhiêu lần, thậm chí lúc hắn kiệt sức, hắn lại uống "vĩ ca" đã chuẩn bị từ trước, đồng thời cũng cho Chu Tĩnh uống hết mấy hạt "Ngọc Đường Xuân", tuy rằng mỹ nhân còn ở trong hôn mê,nhưng dưới tác dụng của dược liệu, không ý thức cũng cất tiếng rên khe khẽ **... Rốt cục mãi đến tận sắc trời sáng choang, lão Trương mới bò dậy mặc quần áo tử tế, lưu luyến ở trên người Chu Tĩnh nắm bóp, hôn môi một hồi lâu, lúc này mới mở cửa, rời đi.

...

Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào chiếu ở trên mặt đất, cũng chiếu vào thân thể mỹ lệ trên giường

Chu Tĩnh rốt cục tỉnh rồi, "Đây là đâu?" Cô hơi híp mắt lại nhìn quanh căn phòng , vừa dùng tay chống thân thể muốn ngồi dậy, lúc này mới phát hiện dưới thân truyền đến cơn đau tê dại, "A!" phát hiện tình trạng thân thể mình, Chu Tĩnh không khỏi nghẹn ngào gào lên.

Cả người trên dưới trần như nhộng, da thịt trắng noãn tràn đầy vết xanh tím, dưới thân còn động lại vết máu, không cần hỏi cũng biết trên người mình đã phát sinh cái gì.

Là ai, đây rốt cuộc là ai làm, trong khoảng thời gian ngắn Chu Tĩnh chỉ biết hỏi ông trời.

Là ai sẽ làm chuyện như vậy với mình đây?

Nhất thời nước mắt không kềm được rơi xuống, Đầu óc quay cuồn, trước mắt cô chỉ toàn một màu đen kịt. Cũng không biết khóc bao lâu, cô mới nhớ tới, ngày hôm qua cô cùng bạn tốt Tinh Nhã ở Hoàng Trung Lộ uống trà, sau đó cô liền ngủ , nhưng mà Tinh Nhã đáng lẽ phải đưa cô về nhà, vậy thì tại sao cô lại ở chổ này?"Tinh Nhã, Tinh Nhã, đúng rồi, cậu ấy nhất định sẽ biết chuyện gì đã xảy ra " Chu Tĩnh ngừng lại khóc thảm, nắm lấy cái ví của mình đang nằm trên đất, móc ra điện thoại, mở nguồn, chỉ thấy từng cái từng cái tin nhắn được gửi đến, cả những cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Mã Tưởng.

"Tĩnh, em ở đâu? sao lại tắt máy ?"

"Tĩnh, làm sao còn chưa mở nguồn?"

"Tĩnh, biết không, anh vừa nãy nhìn thấy sợi dây chuyền phi thường xinh đẹp, cảm thấy rất hợp với em"

"Tĩnh, hoa trong hôn lễ của chúng ta đã chuẩn bị xong rồi "

"Tĩnh,ba và mẹ anh đã lên máy bay, chiều nay là có thể đến "

"Tĩnh, em biết không,ba anh còn mời bạn của ông đến dự hôn lễ của chúng ta nữa đấy"

"Tĩnh, ..."

Nhìn những dòng tin nhắn của anh, không ngừng được nước mắt lần thứ hai rớt xuống , Chu Tĩnh tìm tới số của Tinh Nhã, nhấn gọi.

"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau "

"Tại sao lại như vậy, Tinh Nhã  làm nghiệp vụ, công ty của cậu ấy yêu cầu 24h không thể tắt máy "

Chu Tĩnh giống như phát điên, một lần lại một lần gọi cho Tinh Nhã , nhưng là mặc kệ cô có gọi bao nhiêu lần thì kết quả vẫn giống nhau:

"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau "

Cuối cùng Tinh Nhã cố gắng lấy lại bình tĩnh, gọi đến công ty của Tinh Nhã

"Chào ngài, đây là công ty giao dịch xxx"

"Xin chào, xin hỏi Phương Tinh Nhã có ở đấy không?"

"Phương Tinh Nhã không có ở đây, chiều hôm qua cô ấy đã từ chức , hiện tại cô ấy không còn là nhân viên của công ty nữa! "

"..."

Chu Tĩnh choáng váng, bây giờ thì cô chắc chắn chuyện này nhất định có quan hệ với Tinh Nhã. Cô không hiểu, mình đối xử với Tinh Nhã rất tốt, tại sao cô ấy lại làm như vậy với mình. Chu Tĩnh ngơ ngác ngồi đó, vào giờ phút này cô thật sự không biết phải nên làm gì.

"Anh nguyện biến thành nhân vật cổ tích, nguyện làm thiên sứ yêu em, dang rộng cánh tay, hóa thành đôi cánh thủ hộ bên em..." tiếng nhạc quen thuộc vang lên , không cần nhìn Chu Tĩnh cũng biết là Mã Tường gọi đến, giai điệu mỹ lệ vang lên một lần lại một lần ,Chu Tĩnh thật không có một chút dũng khí nhấn nút nhận cuộc gọi.

...

Chu Tĩnh vẫn cứ ngơ ngác mà ngồi, ngồi đến chạng vạng, cô mới hạ quyết tâm "Không được, mình phải đi tìm Tinh Nhã, hỏi cô ta đến cùng là tại sao, còn có nam nhân kia đến cùng là ai "

Mặc kệ như thế nào, cô cũng muốn tìm Tinh Nhã mặt đối mặt hỏi cho rõ ràng, tất cả những thứ này, đến cùng là tại sao, coi như là muốn chết, mình cũng phải biết rõ ràng rồi mới chết.

Bằng hữu tốt nhất, tại sao muốn bán đi chính mình đây?

Hơn nữa còn chọn vào lúc này, cô sắp cùng người cô yêu cử hành hôn lễ, thời điểm này lại gặp biến cố như vậy bất luận đổi lại là ai, đều không chịu được.

Chu Tĩnh lau khô nước mắt trên mặt, đứng lên thu dọn tốt y phục của chính mình, đi ra khỏi cái địa phương kinh tởm này. Nơi đây, sợ là Chu Tĩnh cả đời cũng sẽ không lãng quên được, nơi đây, cũng chính là nơi bắt đầu cho cơn ác mộng của cuộc đời cô, mà dù cô có dùng hết cả cuộc đời mình cũng không thể tẩy sạch được hết tất cả những sỉ nhục mà chính cơn ác mộng này gây ra.

Cô hận nơi này, cô nghĩ tới, có muốn hay không báo cảnh sát, nhưng mà, làm sao báo, phải báo như thế nào , báo án thì sẽ qua chuyện sao, cô phải như thế nào đối diện với người mình yêu? , cô không biết, một khi anh biết được chuyện này, anh sẽ như thế nào, sẽ đối với mình như thế nào đây? tuy rằng anh vẫn đang nói yêu mình, thế nhưng cô không dám xác định, một khi biết được chuyện này, anh có thể hay không như lời anh đã nói, đúng, Chu Tĩnh không dám xác định, hơn nữa cô cũng không dám thử nghiệm, càng không có dũng khí đi thử nghiệm.





Lời editor: aaa! biên tập chương này mệt kinh khủng, ghét ngược nhưng phải làm, định bỏ mấy chương đầu vì ngược rồi đấy, nhưng nghĩ lại nên thôi làm luôn. haizzzzzzz! chờ ngày chị xuyên không!!!. Hận heo mập họ Trương ta cắt cắt cắt cắt ngươi.



Các Bạn Thân Mến! Đây Là Một Số Ghi Chú Lam Muốn Gửi Đến Các Bạn!

Để bảo vệ sự "trong" "Sạch" của Blog.Mong các bạn chú ý !

♡ Không bình luận bậy bạ, khiếm nhã, xúc phạm người khác

♡ Không Spam

♡ Không chia sẻ những nội dung đồi trụy

Khi Phát hiện có trường hợp vi phạm Lam sẽ xóa bình luận của bạn mà không thông báo trước nhé!

→ Lời nói thể hiện nhân cách của một con người! Thỉnh tự trọng!!!
__________________________________

♥ Chúc các bạn một ngày thật ấm áp ♥